Tính từ ngày tai nạn tới giờ, tôi nuôi dưỡng nó cũng tròn 5 năm. Còn trêu đùa một câu rằng:
“Hôm nay chú cháu bây ăn mừng gì hả? Xnxx Lâu rồi ít khi tôi dùng tới nó, nó từng gắn bó suốt nhiều năm trước đây. Tôi không dám nói một câu nào thêm hết. Tôi cười khanh khách. Nằm chèm bẹp ngủ đại trên sàn nhà.” Tôi thốt lên. Sáng nay chung tôi uống quá nhiều. Môi nó đỏ hồng do tô thêm lớp son nhẹ nhàng lên đó. “Gì khóc nữa rồi? 5 lon, 7 lon rồi 10 lon. Vợ chồng anh là Việt kiều mất gốc. Quần áo thì sộc sệt hết sức lầy lụa… Sau tại nạn xe năm đó, tài sản anh bị ngân hàng niêm phong hoàn toàn. Tôi cảm thấy từng dòng ký ức như đọng lại trong những giọt cà phê đang rơi li ti đó. “Hôm nay được nghỉ chứ bộ, mà chú ăn gì chưa mà ngồi thẳng thờ, tương tư ai thế này?” Còn bé chu tréo lên với tôi. Quần áo thì sộc sệt hết sức lầy lụa… Nó thuộc dạng mạnh đô chứ không vừa, thêm cái tặc không bao giờ chịu thua tôi nên thành ra vậy. Tôi lắc đầu mà ngao ngán, nó lầy lụa y hệt. Tôi say quá nên ngủ quên không dọn dẹp cái tàn cuộc.
>